7 TRẠNG THÁI THƯỜNG XUYÊN BẠN SẼ BẮT GẶP Ở TÔI

CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT
7 TRẠNG THÁI THƯỜNG XUYÊN BẠN SẼ BẮT GẶP Ở TÔI
(THỰC RA LÀ TÔI CŨNG CHẲNG BIẾT, NHƯNG DO NHIỀU NGƯỜI NHẬN XÉT QUÁ NÊN TÔI CŨNG NOTE LẠI)
+ Tự kỷ: Những lúc ai đó gặp tôi ở trạng thái này, họ sẽ bảo tôi sao tôi ít nói, rụt rè, còn ngại ngùng, ngại giao tiếp, họ chắc mẩm chắc vì do chỗ lạ nên tôi chưa quen, chưa thể thích nghi ngay... Sự thật là, những lúc thế này, bộ não tôi thường được kích hoạt với cường độ cao để tập trung suy nghĩ (não tôi thường xuyên có dữ kiện gì đó xuất hiện, việc của tôi là mặc kệ nó cho nó làm việc), hay lúc tôi đọc sách, lúc này tôi có thể tập trung cao độ và chẳng cần biết những gì đang diễn ra xung quanh, hay lúc tôi nghiên cứu tài liệu, tôi thường tập trung quên cả ăn, tránh trường hợp cắt đứt mạch suy nghĩ...
+ Tự tin, nói nhiều: Thật ngạc nhiên là có 2 tính từ trái ngược để mọi người nhận xét về tôi. Bạn đừng ngạc nhiên vì đến tôi còn ngạc nhiên nữa là. Những lúc tôi nói nhiều, thường là khi tôi chia sẻ về chủ đề tôi yêu thích, hoặc là chủ đề bạn chia sẻ tôi cũng rất quan tâm, hoặc là nếu bạn đang có nhu cầu hoặc gặp vấn đề gì đó cần tôi giải quyết tôi cũng sẽ nói rất nhiều. Còn tuyệt nhiên bạn sẽ chẳng thấy tôi nói bao giờ. Sự thật là tôi từng 3 năm cấp 3 trầm cảm vì chẳng hứng thú với các chuyện vụn vặt hay ngôi lê đôi mách. Thời gian trôi qua, tôi cũng học được cách để cảm thấy hứng thú và hài hước với các chuyện tưởng chừng như chẳng có gì là quan trọng cả. Tôi học được, trong cuộc sống, tôi có thể biến những chuyện chẳng hề hài hước thành rất hài hước, cuối cùng cũng là do cách tôi nhìn nhận. Tôi đã học được điều này từ các nghệ sỹ, khi có ai đó nói những chuyện nhạt như nước ốc, nhưng tôi vẫn thấy họ cười. Cười một cách không thể hiểu nổi. Mọi người bảo tôi ít cười, nên thỉnh thoảng tôi cũng học cách cười, cười một cách rất sảng khoái mà nhiều lúc chẳng biết vì lý do gì. Tôi tự nhủ: cười nào, ồ cái đó buồn cười quá, cái kia buồn cười ghê, mày cười trông rất xinh và đáng yêu, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ,... Tôi thường niệm chú như vậy các cụ ạ... Rồi thỉnh thoảng tôi nghĩ, mình cười người khác vui vẻ, nên tôi lại cười thật nhiều...
+ Nhẹ nhàng, đáng yêu: Tôi cũng chẳng phải cố gắng tỏ ra thảo mai hay gì cả. Nhưng mà tính cách tôi nó thế (Vì tôi ít nói nên mọi người thường nhận xét là tôi nhẹ nhàng, đáng yêu). Với lại tôi thường coi tất cả những người xung quanh là khách hàng, là đối tác, là thượng đế, là người tình của mình nên rất hay luôn miệng Dạ Dạ Vâng Vâng, chính vì thế nên mọi người thường hay nhận xét là tôi dễ thương. Rồi có lúc mọi người tiện mồm gọi tôi là bé. Tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì. Tự dưng thấy được cưng chiều nên tôi được đà làm tới. Sự thật là, nếu bạn đối với tôi là chuyên gia, tôi sẽ cư xử với bạn như chuyên gia. Nếu bạn đối với tôi như trẻ con, tôi sẽ cư xử với bạn như trẻ con. Nếu bạn đối với tôi như một người phụ nữ quyền lực và quyến rũ, tôi sẽ cư xử đúng như vậy... Tôi là gì sẽ phụ thuộc vào cách bạn cư xử với tôi... (Cái này là hoàn toàn bản năng, tôi chẳng phải nỗ lực hay mất công suy nghĩ gì cả)
+ Thẳng tính, công tâm: Sự thật là tôi rất thẳng tính, cái gì cần nói thì nói. Cái gì không cần nói thì sẽ không nói. Tôi chẳng thấy hài hước gì, nhưng thỉnh thoảng vì sự thẳng tính của mình mà làm mọi người cảm thấy hài hước, tôi cũng thấy nó như 1 phép màu. Những lúc thẳng tính là tôi nói rất nhiều. Nếu bạn tranh luận hay phản biện thì tôi cũng sẽ thường tranh luận và phản biện với bạn, và nếu bạn thích nói chuyện logic và dẫn chứng, tôi cũng sẽ nói chuyện logic và dẫn chứng với bạn. Những lúc tranh luận và phản biện là năng lượng của tôi thường tăng lên rất cao (tất nhiên là tôi kiểm soát và ý thức được điều này). Tranh luận xong, tôi có thể dễ dàng chuyển đổi trạng thái vui vẻ hài hước, mặc dầu trước đó tôi và bạn đang tranh luận rất nảy lửa, thì tôi có thể dễ dàng vui vẻ với bạn ngay sau đó...
+ Không bao giờ giận, buồn hay khó chịu quá lâu: Tôi có thể lớn tiếng nhưng sự lớn tiếng là cần thiết. Chứ tôi chẳng hơi đâu đi giận hay ghét hay buồn hay ghen hay khó chịu gì cả... Sự thật là tôi rất mau quên và thường có quá nhiều thứ trong đầu để mà bận tâm, nên tôi thường chẳng suy nghĩ những gì tiêu cực hay những chuyện nhỏ nhặt...
+ Lắng nghe tuyệt vời: Sự thật là tôi có 2 trạng thái rõ rệt, 1 là rất ít nói và thường xuyên quan sát lắng nghe, 2 là nói rất nhiều và có thể sẵn sàng chia sẻ hoặc tranh luận với bạn... Nếu bạn thấy tôi đang lắng nghe, thì bạn nên ngầm hiểu là tôi rất quan tâm đến chủ đề hay những gì bạn đang chia sẻ, vì vậy xin cứ tiếp tục nhé...
+ Cảm xúc: Thỉnh thoảng tôi cũng tự ngồi nghĩ rồi tự ngồi khóc. Tất nhiên sau đó tôi có thể quên và cười toe toét ngay. Hay thỉnh thoảng đang xem phim hay xem mấy video truyền động lực, là nước mắt cứ trực tuôn trào... Tôi cũng không nghĩ là mình dễ mau nước mắt thế... Có lúc tôi khóc mọi người chẳng hiểu sao tôi khóc. Nhưng tôi kệ, mình thích thì mình khóc thôi. Nếu mà có cơ hội được học và tham gia diễn xuất, tôi sẽ rất hào hứng...
Bạn sẽ gặp tôi với các trạng thái khác nhau tùy thuộc vào thời gian và bối cảnh lúc đó. Nếu trạng thái tôi có thỉnh thoảng hay thay đổi đột ngột thì cũng đừng ngạc nhiên nhé. Vì như vậy tôi sẽ được sống là chính mình, không giấu diếm cảm xúc.
Khi nào có ai đó nhận xét gì thêm, tôi sẽ bổ sung thêm. Nếu bạn từng gặp tôi thì cho tôi vài lời nhận xét nhé!

Nhận xét